VÀI CHUYỆN VỤN VẶT NGÀY THƯỜNG CỦA SÓC AN (19 tháng tuổi)
1. Nàng cầm trái chôm chôm chơi. Thế nào mà trái rớt xuống chân nàng. Bà nàng bảo nàng nhặt lên. Nàng nhìn xuống rồi chống tỳ tay vào bàn, lấy chân quắp trái chôm chôm lên cao rồi mới thò tay ra cầm lên.
2. Nàng có chính kiến ghê lắm. Làm mọi thứ theo ý mình. Bé tí mà bà đã phải dùng roi để răn rồi.
Nhà có một hàng rào bằng tre phía trước để ngăn không cho nàng chạy ra sân. Chỉ khi nào bà dọn dẹp hoặc dắt xe ra ngoài thì mới kéo hàng rào ấy ra.
Bữa nọ bà kéo hàng rào ra ngoài phơi quần áo. Nàng te te vô nhà lấy nón đội, xỏ dép rồi tót ngay ra sân. Mới mưa xong nên sân trơn, ướt và khá nhiều muỗi. Bà bảo nàng đi vào nhà. Một lần, hai lần, đến câu thứ 3 nàng vẫn lang thang chơi ở sân.
Bà cầm cái roi mỏng, nàng bước vội vào, vừa đi lùi vừa luôn miệng (xoa dịu bà): "Bà, bà, bà"...
Một bữa kia nàng nghịch mà bà không cho, bà bắt dừng, nàng mếu máo. Nước mắt nhòe nhoẹt, miệng thì nhoen nhoẻn "Thương mà, thương mà, thương mà..." (Chả là ngày thường nàng ăn vạ bà hay dỗ "Thương mà").
3. Mẹ mua xe 3 bánh cho nàng chơi.
Thời gian đầu nàng chưa đạp được nên dùng hai chân bơi, đẩy xe tới lui, chạy rầm rầm, bẻ lái, dắt lên bậc thềm các kiểu điệu nghệ.
Thời gian sau nàng đạp được rồi nhưng vẫn dùng chân bơi cho ... nhanh.
Hôm nào lười biếng nàng lấy đà bơi nhanh rồi co chân lên yên xe luôn.
4. Mẹ hay lấy tăm bông vệ sinh bên ngoài tai cho nàng. Nàng thích lắm, ngoáy tai mà mặt nàng thư giãn rồi "phê" luôn.
Ông nàng ngoáy tai bằng tăm bông, nàng lân la lại gần. Ông ghẹo ngoáy chơi cho nàng. Thế là đâm ra ghiền. Ông đi làm thì chớ, ông về là mon men cầm tăm bông bắt ông ngoáy tai. Bà quay video lại, vừa quay vừa cười không nhặt được răng.
5. Nàng có vài chục đôi vớ chân. Hễ tè ướt là thay ra cùng với quần tè. Mẹ mua nhiều màu, đa phần là màu sáng. Lâu lâu lọt vô vài đôi hơi tối.
Bữa nọ bà lấy đôi vớ mới màu đen đeo vào cho nàng. Nàng xét nét, lạ lùng cứ đòi tháo ra mãi thôi.
Khỉ thật, tính y như mẹ là sao hỉ???
Nhận xét
Đăng nhận xét